Thông thường, những gia đình quan lại như vậy không thể chấp nhận loại tai tiếng này, sẽ tuyên bố con gái qua đời để tránh tủi nhục. Tuy rằng triều đại này có tục lệ cho con gái của hồi môn hậu hĩnh, nhưng đưa tiền là một chuyện, liên lụy đến danh vọng gia tộc lại là chuyện khác.
Cha mẹ của Đỗ Tam nương đích xác sẽ cho nàng của hồi môn phong phú, để nàng ở nhà chồng ưỡn ngực tự tin, nhưng liệu họ có tìm đến nàng không?
Tam nương tử không dám nghĩ sâu hơn.
Mười hai nương lại nghĩ đến cha mẹ mình. Nàng phải sống nhờ ăn đậu vì cha không biết cố gắng, mẹ mất sớm. Nếu như cha mẹ nàng hiện giờ song toàn, cả nhà tốt đẹp vui vẻ thì tốt biết bao?
Một chuyện chạm đến nỗi lòng hai người, khiến cảm xúc của họ dâng trào, nước mắt long lanh.
Diệp Trản vội vàng đứng dậy cáo lỗi: "Ta đến thăm các cô nương, ngược lại chọc các cô nương rơi lệ, khiến lòng ta bất an." Liên Hoa đưa khăn và nước trà cho Tam nương tử, cười nói: "Ngươi hiện giờ là khách, đâu cần phải thỉnh tội?" Tam nương tử lau lau hốc mắt, cũng cười theo: "Liên Hoa nha đầu này, sao lại bênh vực người ngoài thế?" Hương Lệ tranh thủ: "Ai mà không biết Liên Hoa tỷ tỷ luôn bênh vực người mình, đương nhiên là càng hướng về đồ đệ của mình." Lời nói bóng gió mách lẻo với Liên Hoa.
Mật Phượng Nương ở bên ngoài nghe được lời của Thạch Lựu, biết Hương Lệ là đầu sỏ gây chuyện hãm hại mình phải đứng đợi bên ngoài, nên mắt bà ta xoay chuyển: "Nha đầu trong phòng Tam nương tử kia thật lanh lợi." Diệp Trản cũng cười nói: "Lâu rồi không gặp Hương Lệ tỷ tỷ, cái miệng này vẫn không buông tha người khác, khiến người ta vừa yêu vừa hận." Trong phòng đao quang kiếm ảnh so chiêu, Ngọc Tỷ Nhi ăn một miếng bánh sữa sư tử Tây Xuyên, mờ mịt ngẩng đầu: Sao mình cảm giác không khí trong phòng không đúng lắm nhỉ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT