May mắn thay, khoảng cách xa, Vệ Từ không nghe thấy tiếng gọi giữ hắn lại đầy cảm xúc của nàng.
Gió đêm thổi qua mặt, nước mắt chưa khô trở nên lạnh buốt, dính nhớp khó chịu. Tống Ngâm tỉnh táo lại sau cơn chấn động, nhưng không biết đối mặt với hắn thế nào, đành lùi lại một bước.
Nào ngờ, động tác nhỏ đó lọt vào mắt Vệ Từ, như dao đâm vào tim.
Lửa giận lại bùng lên, hắn nhíu mày nhảy xuống mái nhà, vứt kiếm cho Thương Truật, đám ám vệ cũng rời đi.
Xung quanh im ắng, chỉ còn tiếng dế kêu trong bụi cỏ.
Dù đã thoát hiểm, Tống Ngâm vẫn còn sợ hãi, vai run rẩy như cái sàng. Đôi mắt nàng mở to nhìn hắn, lông mi ướt đẫm nước mắt, môi trắng bệch, trông rất thảm hại.
Vệ Từ không nói gì, nhìn bộ quần áo vải thô trên người nàng, rồi đôi lông mày cố tình kẻ đậm. Ánh mắt hắn lạnh lẽo, cất giọng: "Còn muốn chạy nữa không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play