"Loảng xoảng ——"
Đầu gối đụng phải ghế tròn, Vệ Từ hít hà một hơi.
Tống Ngâm theo bản năng muốn vén khăn voan lên nhìn, lại bị lòng bàn tay ấm áp nắm lấy, hắn vội vàng nói: "Đừng nhúc nhích."
Rồi sau đó một trận lúng túng, Vệ Từ cầm lấy hỉ cân, vô thức nín thở, chậm rãi vén tấm khăn voan đỏ thẫm che mặt nàng.
Ánh mắt hắn như có thực chất, nóng bỏng, áp bức, lướt qua mũ phượng lộng lẫy, dừng lại trên đôi môi đỏ thắm. Đây là lần đầu tiên hắn thấy Tống Ngâm thoa son môi đậm như vậy, làm nổi bật làn da trắng như tuyết, đôi mắt sóng sánh tình ý. Bộ hỉ phục thêu hạt châu quý giá này cần hai người cùng ngồi, hoa văn mới hoàn chỉnh, ngụ ý "duyên trời tác hợp".
Vệ Từ như đang giẫm lên mây, thân hình trở nên nhẹ bẫng, nụ cười cũng gần như muốn kéo dài đến mang tai.
Tống Ngâm bị vẻ ngốc nghếch hiếm thấy của hắn chọc cười, đẩy chiếc đòn cân đang chắn trước mặt, thúc giục nói: "Xong chưa vậy, cổ ta sắp gãy rồi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play