Đến tận đây, Tống Ngâm hiểu ra, Vệ Từ vừa rồi cố ý công khai thể hiện chủ quyền. Nếu không, với tính cách coi trọng phong nghi của hắn, sao có thể trước mặt người khác làm ra hành động thân mật như vậy.
Ý cười của Vệ Từ không đạt tới đáy mắt, hắn thản nhiên nói: "Trên thuyền trước đây, đa tạ Kỳ vương gia chiếu cố Ngâm Ngâm nhà ta."
"Khách sáo rồi." Biểu tình của Kỳ Uyên cũng không chê vào đâu được, hắn đột nhiên nhấn mạnh ngữ khí, cố ý liếc nhìn Tống Ngâm, "Đánh cờ với cô nương quả thực rất thú vị."
Da đầu Tống Ngâm căng thẳng, nàng dùng ngón tay níu lấy Vệ Từ, để tránh người nào đó nổi giận lật bàn, hất đổ cả mâm thức ăn còn bốc hơi nóng.
Không ngờ, hôm nay Vệ Từ cực kỳ bình tĩnh, hoặc giả trước mặt người ngoài hắn vốn dĩ là người hỉ nộ không lộ ra ngoài. Nghe Kỳ Uyên ám chỉ, hắn chỉ lạnh lùng nhấc mí mắt, động tác rất nhỏ, nhưng khí thế lại lan tỏa ra xung quanh, như một con sư tử đang chờ thời cơ.
Kỳ Uyên không hề sợ hãi, sau khi vào cửa, lần đầu tiên nhìn thẳng vào Tống Ngâm, giọng điệu thân quen nói: "Ngọc Nhu nhờ ta hỏi nàng, bao giờ rảnh lại đến tìm nàng ấy?"
Vừa dứt lời, ngón tay út trong lòng bàn tay nàng khẽ động, còn Vệ Từ thì vẫn vờ như không để ý.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play