Ngủ một đêm, Tống Ngâm vẫn còn suy yếu, uống xong nửa chén cháo, chống cằm nhìn ra biển xanh thẳm ngoài cửa sổ xuất thần.
Thương Hạnh mua bánh ngọt nóng hổi, tiện thể nói: “Ngâm chủ tử, có muốn ra ngoài đi dạo không? Từ boong tàu có thể nhìn thấy lầu hai, có thư sinh đang tổ chức hội thơ đó.”
“Ta thay y phục đã.”
Phương thức giải trí ở đây có hạn, Tống Ngâm không chịu ngồi yên, khoác thêm áo khoác chống gió, dùng khăn che mặt, cùng Thương Hạnh ra boong tàu.
Gió biển gào thét, không nghe rõ dưới lầu nói gì, nhưng nhìn mấy thư sinh mặt đỏ tía tai tranh luận, cũng thấy thú vị.
Tống Ngâm nhấm nháp bánh ngọt, không ngon bằng đồ ăn trên đất liền, nhưng có còn hơn không, nàng chia cho Thương Hạnh: “Nghe nói phấn mặt Long Vân rất nổi tiếng, lẩu nấm cũng không tệ.”
Thuyền lớn sẽ không dừng lại, tử sĩ Hạ gia dù có bản lĩnh thông thiên cũng không lên được, hai người đều thả lỏng, vừa trò chuyện vừa ăn, cười đến cong cả mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play