Hiên cửa sổ vẫn chưa khép, từng đợt gió đêm khẽ luồn vào, làm giá nến lay động, ánh sáng chập chờn chiếu lên hai bóng hình quấn quýt.
Có lẽ vì sắp đến ngày chia ly, cả hai đều ngầm hiểu mà hòa vào nhau, biến sự mơ hồ, hỗn loạn thành từng giọt mồ hôi nóng bỏng, cuốn lấy nhau đến tận canh ba.
Tống Ngâm tựa lên án thư lạnh lẽo, đón nhận nụ hôn cuồng nhiệt của hắn. Đầu lưỡi tê dại vì bị ngậm mút, vị ngọt như đường mật len lỏi khắp tâm can, từng đợt từng đợt đánh sâu vào cảm xúc.
Nàng không chống đỡ nổi thế tấn công mãnh liệt, khẽ nghiêng đầu tránh đi, giọng nói mềm mại mang theo chút khàn khàn: “Trần ca ca, tha cho ta đi…”
Mỗi lần nàng gọi một tiếng, Vệ Từ lại càng siết chặt.
“Dọn đến đây đi.” Hắn trầm giọng, gần như van nài. Đôi môi dần trượt xuống vành tai nàng, nhẹ nhàng ngậm lấy, cắn khẽ, khiến toàn thân nàng run rẩy trong cơn rung động khó tả.
Tống Ngâm mất kiểm soát, bỗng nức nở một tiếng : “Được…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play