Hai mẹ con ăn xong, Vương Tú Quyên và Tần Quân Lan cũng đến. Nhưng vì Mạnh Tuệ Tuệ nóng lòng muốn đi nên bọn họ cũng chỉ chào hỏi qua loa vài câu. Thấy vậy, Triệu Vệ Linh bảo họ về nghỉ ngơi, không cần tiễn ra tận huyện. Nói xong, bà xách đồ, dẫn con gái rời khỏi thôn Kim Câu, hướng về huyện Đại Mộc.
Con đường đi toàn là đất gập ghềnh, hai bên là những cánh đồng lúa xanh mướt, cảnh vật rất bình yên.
Mạnh Tuệ Tuệ sinh ra và lớn lên ở thành phố, hiếm khi nhìn thấy những cảnh đồng quê như thế này. Trước đây, khi lướt qua những video trên mạng có cảnh đẹp như thế, cô thường dừng lại xem rồi nhấn “thích”, nhưng giờ khi được tận mắt chứng kiến, cô mới cảm thấy video không thể lột tả hết vẻ đẹp thật sự.
Con đường làng tuy khó đi, nhưng cảnh sắc thì thật nên thơ. Mặc dù chưa đến mùa lúa chín vàng, nhưng mọi thứ vẫn thật quyến rũ. Hít một hơi sâu, cô cảm nhận được mùi hương của đất và cỏ non, như thể những đám khí độc hại trong phổi cũng bị quét sạch, khiến cô thấy vô cùng dễ chịu. Cô chợt nghĩ, không lạ khi nhiều người già muốn về quê sống khi tuổi xế chiều.
Nếu ngày nào cũng được hít thở không khí trong lành và ngắm nhìn cảnh đẹp thế này, có lẽ họ sẽ sống thêm được vài năm nữa.
Nông dân thời kỳ này rất chăm chỉ, trời mới tờ mờ sáng đã có người làm việc trên đồng.
Trên đường, Triệu Vệ Linh gặp nhiều người quen, hễ gặp ai cũng khoe: “Con gái nhà tôi hôm nay đi An Tây rồi đấy! Đi tìm chồng! Đúng rồi, nó đi tùy quân đấy!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play