Mạnh Tuệ Tuệ nghe mấy câu lối suy nghĩ phong kiến ấy, chỉ đáp lại bằng một nụ cười gượng, không trả lời thêm.
Tần Quân Lan lại vẫn cúi đầu, không có chút phản ứng nào trước lời mẹ nói.
Triệu Vệ Linh cũng chẳng bận tâm đến Tần Quân Lan đang nghĩ gì, đồ đạc đã lấy đủ, bà liền nói: “Thôi, cũng muộn rồi, Tuệ Tuệ, mình về thôi. Mai sáng sớm còn phải lên huyện!”
Mạnh Tuệ Tuệ nhìn Tần Quân Lan một cái đầy ngờ vực rồi gật đầu: “Vâng.”
Thấy hai người chuẩn bị rời đi, Vương Tú Quyên vội vàng nói: “Mai mẹ tiễn con nhé, Tuệ Tuệ!”
“Không cần, tôi đi tiễn nó là được. Bà cứ nghỉ ngơi đi, mấy hôm nay lo cưới hỏi cũng đủ mệt rồi.” Sau khi giải quyết xong chuyện với Vương Tú Quyên, Triệu Vệ Linh đã coi bà ta là thông gia thật sự, lời nói cũng trở nên bớt lạnh lùng, thêm phần quan tâm.
Vương Tú Quyên đứng đó nhìn theo mẹ con Triệu Vệ Linh rời đi, rồi quay sang trừng mắt nhìn Tần Quân Lan: “Con bị làm sao thế? Mẹ bảo con phải thân thiết với dì Triệu một chút, con không nghe hả? Con có biết không, bà ấy sắp vào làm ở nhà máy chế biến thịt đấy, có mối quan hệ tốt thì đến lúc nào đó sẽ đưa con vào làm luôn, sau này con lấy chồng là công nhân thành phố, chẳng phải chuyện dễ như trở bàn tay sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play