Mạnh Tuệ Tuệ cười khẽ, lườm anh một cái: “Nếu khi đó mà đi, lỡ vết thương của anh lại rách ra thì sao?”
Đôi mắt Tần Khắc cong lên, anh chậm rãi đáp: “Đúng vậy, anh biết em lo lắng cho anh, yêu thương anh, quan tâm anh.”
Nghe những lời mặt dày này, dù đã nghe nhiều suốt nửa tháng nay, Mạnh Tuệ Tuệ vẫn cảm thấy mặt mình nóng lên.
Từ sau khi tỏ tình, anh như thể tự học được tất cả những chiêu thức tán tỉnh, một chiêu lại nối tiếp một chiêu.
[“Ha ha, sinh ra vào thập niên 50 thật uổng phí tài năng của anh, nếu ở thời hiện đại, chỉ cần anh vẫy nhẹ tay thôi, không biết bao nhiêu cô gái sẽ đổ gục. Tiếc rằng, ở đây chỉ có mình em được chiêm ngưỡng thôi.”]
Mạnh Tuệ Tuệ liếc nhìn Tần Khắc, trong lòng thầm tự hào một chút.
Tần Khắc đôi khi không hiểu hết những lời nói của cô, nhưng những câu khen ngợi thì anh hiểu rõ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play