Mạnh Tuệ Tuệ cảm thấy sống mũi cay cay, cổ họng nghẹn lại như bị nhét đầy bông gòn. Cô lắc đầu: “Em không sao, chị Tiểu Như, chị vừa tỉnh, ăn chút gì đó rồi nghỉ ngơi thêm, sẽ mau khỏe thôi.”
Mạnh Tuệ Tuệ đưa bát cháo cho Vương Khải Sơn, nói: “Anh giúp em đút cháo cho chị Tiểu Như nhé, em phải ra ngoài tìm Đới Trường Canh.”
Cô không biết phải nói thế nào về chuyện của Đan Thiến Thiến, chỉ đành kiếm cớ ra ngoài.
“Anh Đới vẫn chưa được cứu sao?!” Thái Như hít một hơi lạnh, mặt mày vốn đã tiều tụy lại càng trắng bệch hơn.
Sợ kích động cô ấy, Mạnh Tuệ Tuệ vội nói: “Khu vực bị nạn rộng quá, cứu hộ vẫn đang tiến hành, chắc không sao đâu.”
Thái Như lo lắng, nói: “Vậy để chị đi cùng em, hai người tìm sẽ nhanh hơn.”
Vương Khải Sơn vội vàng ngăn lại, cố nén nỗi lo trong lòng, nói: “Tiểu Như, em vẫn yếu lắm, đừng làm phiền đồng chí Mạnh nữa. Qua đây ăn chút cháo đi, đây là cháo mà đồng chí Mạnh đặc biệt nấu cho em, đừng để cô ấy lo lắng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play