Vương Khải Sơn đến nhanh hơn tưởng tượng, có lẽ là không đợi thông báo mà đã gặp Lý Dũng ở quân khu.
“Tiểu Như!” Vương Khải Sơn có vóc dáng cao lớn, gương mặt tuấn tú, làn da hơi ngăm đen. Anh ấy bước những bước dài vào trong phòng, vừa nhìn thấy Thái Như nằm trên chiếc giường thấp đã vội gọi to, giọng nói không giấu được nỗi lo lắng và đau đớn.
Mạnh Tuệ Tuệ lặng lẽ lùi lại, nhường chỗ cho anh ấy.
“Cô ấy sao rồi?” Vương Khải Sơn tưởng rằng Mạnh Tuệ Tuệ là y tá, ngẩng đầu hỏi với vẻ sốt sắng.
“Không sao đâu, chỉ là kiệt sức nên ngất đi thôi. Chắc không lâu nữa sẽ tỉnh lại. Anh ở đây trông cô ấy, tôi đi mượn nồi nấu chút cháo cho cô ấy ăn dễ tiêu.” Mạnh Tuệ Tuệ đáp.
Nghe vậy, Vương Khải Sơn thở phào nhẹ nhõm, rồi gọi Mạnh Tuệ Tuệ lại, hơi ngập ngừng hỏi: “Cô không phải là người của đội y tế à?”
Mạnh Tuệ Tuệ lắc đầu, giải thích một lần nữa về thân phận của mình. Khi nghe cô nói mình đến An Tây cùng Thái Như, ánh mắt Vương Khải Sơn trở nên thân thiện hơn: “Đồng chí Mạnh, cảm ơn cô đã chăm sóc Tiểu Như.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT