"Yên tâm đi vợ, Khải Khải giống chúng ta, ưu điểm lớn nhất chính là biết mình biết ta", Lục Phong Thiên tự tin.
Đồng Nguyệt Hân: "..."
Biết mình biết ta mà còn thấy bức tranh đó đẹp sao?
Lục Phong Thiên lập tức sửa lời, "Phẩm chất đáng quý nhất là khả năng tiếp thu rất tốt, con trai mình sẽ không vì chuyện nhỏ nhặt mà khóc nhè đâu."
Đồng Nguyệt Hân nghĩ lại, thấy chồng nói cũng có lý. Trước đây, khi nhìn thấy người khác có cha còn mình thì không, Khải Khải cũng chưa bao giờ vì thế mà giận dỗi.
Bên kia, gia đình Lục Miêu Miêu cũng đã vẽ xong. Trước khi nộp tranh, cô bé vừa nhảy chân sáo vừa chạy đến chỗ họ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play