Cậu bé hào hứng như vậy, trong khi Lục Phong Thiên và Đồng Nguyệt Hân lại rất tự hiểu rõ bản thân, nên bây giờ hai người họ chẳng thể nào cười nổi.
Đồng Nguyệt Hân: “Ông xã, chúng ta vẽ xấu quá.”
Tuy không có năng khiếu nghệ thuật, nhưng ít nhất cô vẫn phân biệt được cái đẹp cái xấu. Xấu thì phải nói là xấu.
Lục Phong Thiên: “Không sao, các gia đình khác cũng chưa chắc đã có năng khiếu hội họa đâu. Có khi tranh của mọi người đều ở tầm này?”
Hai người trao đổi ánh mắt, nhưng không dám nói thẳng trước mặt con trai là lần này coi như hết hy vọng đoạt giải rồi, kẻo lại làm con mất hứng.
Đồng Minh Khải quả nhiên là con trai ruột của họ, hoàn toàn kế thừa "gen hội họa" trời phú từ cha mẹ.
Không chỉ vậy, Đồng Minh Khải còn có gu thẩm mỹ về màu sắc rất “đặc biệt”. Điều này được Đồng Nguyệt Hân phát hiện ra sau khi chứng kiến cảnh cậu bé tô chiếc váy của cô bằng hai màu đỏ và xanh lá cây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT