Kiều Đông Anh nhéo nhéo mặt của cậu, giọng oán hận nói: “Em, cái đuôi nhỏ này, còn không biết xấu hổ mà cười? Nếu không phải tại em, sao mọi người sẽ lạc đường?”
Tiểu Nhất Minh bị nhéo cũng không tức giận, mà đưa con bướm bắt được đến trước mặt chị Niệm Niệm của cậu, bập bẹ nói: “Chị Niệm Niệm, Tiểu Nhất Minh tặng cái này cho chị.”
Con bướm có cánh bướm màu xanh rực rỡ, đúng là rất xinh đẹp, chỉ tiếc bị Tiểu Nhất Minh bóp chết.
Kiều Đông Anh hơi ghen tỵ nói: “Thật là vật nhỏ không có lương tâm, trong mắt chỉ có chị Niệm Niệm của em!”
Ai ngờ Tiểu Nhất Minh nghe thấy lời nói của cô ấy, nghĩ một chút lại gật mạnh cái đầu nhỏ nói: “Vâng, trong mắt Tiểu Nhất Minh chỉ có chị Niệm Niệm chứ không có lương tâm.”
“Ha ha.”
Lần này, ngay cả Kiều Đông Anh cũng không nhịn được mà bật cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT