Trong mắt Vệ Thế Quốc cũng không nhịn được xẹt qua sự mất mát, Tô Tình xấu hổ đỏ mặt, nói: “Lúc nãy các cô các chị đã nói hết rồi, trước ba tháng và sau ba tháng của thai kỳ đều là thời kỳ không ổn định, không... không hay lắm.”
Gương mặt thật sự còn đỏ hơn cả con tôm đã nấu chín, giờ Vệ Thế Quốc mới hiểu không phải từ chối vì kháng cự anh, mà là bởi vì đứa nhỏ trong bụng.
“Ừ.” Vệ Thế Quốc liền ôm cô vào trong lòng.
“Mau đi ngủ đi, còn nửa tiếng nữa là phải đi làm rồi.” Tô Tình nhìn đồng hồ đeo tay một chút, lúc này mới sửng sốt, không ngờ thế mà đã trôi qua mười mấy phút đồng hồ!
Nụ hôn lúc nãy lâu như vậy ư? Cô còn tưởng rằng mới qua có một hay hai phút thôi đó!
Thật sự là thời gian đau khổ một ngày dài bằng một năm, lúc vui sướng thì thắm thoắt như thoi đưa.
“Hôn nữa đi.” Vệ Thế Quốc đã ghiền, còn muốn nữa.
“Buổi tối rồi nói sau, nghỉ ngơi trước đí!” Mặt Tô Tình còn đỏ hơn, đập nhẹ vào anh một cái.
“Anh cũng có thể không nghỉ ngơi mà.” Vệ Thế Quốc sáp tới gần hôn cô một cái, bày toe bây giờ cũng có thể tiếp tục.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play