Bùi Tử Du là một thanh niên trí thức nổi bật của đại đội Trường Giang, danh tiếng không nhỏ, năng lực cũng không hề tầm thường. Lần trước khi máy kéo bị hỏng, chính anh là người sửa chữa. Không chỉ máy kéo, nhiều thứ khác trong đại đội cũng từng qua tay anh. Tóm lại, không chỉ xuất thân tốt, học hành giỏi giang, anh còn phong độ, lịch lãm.

Trong mắt các cô gái ở đại đội, anh gần như hoàn hảo, chẳng ai có thể chê trách điều gì. Thậm chí không chỉ phái nữ, mà hầu như ai cũng yêu mến anh, đủ thấy nhân duyên của Bùi Tử Du tốt đến mức nào.

Nữ phụ Tô Tình say mê anh đến mức mất hết lý trí, vì anh mà gây ra không ít trò cười. Ngược lại, nam phụ Vệ Thế Quốc lại chẳng may mắn như thế.

Anh từng ra tay cứu người, nhưng cuối cùng lại trở thành quân cờ trong kế hoạch của nguyên chủ nhằm khiêu khích Bùi Tử Du. Nguyên chủ một mực muốn kết hôn với Vệ Thế Quốc, còn Vệ Thế Quốc thì bị ép buộc phải đồng ý, vì nếu không, Tô Tình sẽ tố cáo anh tội danh không đứng đắn.

Hôn nhân giữa hai người chỉ là trên danh nghĩa, vì trong lòng nguyên chủ chỉ nghĩ đến chuyện làm tổn thương Bùi Tử Du. Tuy nhiên, điều cô không ngờ là anh ta hoàn toàn không để tâm, khiến cô vô cùng thất vọng.

Sau cùng, vì tức giận mà nữ phụ Tô Tình quyết định cùng Vệ Thế Quốc trở thành vợ chồng thực sự, mong rằng khi biết chuyện, Bùi Tử Du sẽ hối hận.

Cũng vào ngày này, nếu Tô Tình không xuyên vào cơ thể này kịp thời, trong thôn sẽ lại có chuyện cười để bàn tán. Nữ phụ Tô Tình từng lớn tiếng tuyên bố trước mọi người rằng cô và Vệ Thế Quốc đã là vợ chồng thật sự.

Ai đời lại đi rêu rao chuyện riêng tư như thế? Đặc biệt là kết hôn đã lâu mà đến giờ mới có quan hệ vợ chồng, chẳng khác nào khiến Vệ Thế Quốc mất hết thể diện.

Đây mới chỉ là khởi đầu. Đêm đó, Tô Tình phát hiện mình đã mang thai đôi – một trai, một gái (long phượng thai).

Đó cũng là lúc bi kịch của Vệ Thế Quốc và hai đứa trẻ bắt đầu. Anh không thể ngờ rằng chỉ vì một phút nông nổi mà cuộc đời sau này lại rơi vào bể khổ.

Thế nên, tuyệt đối không được dễ dãi chuyện giường chiếu!

Vệ Thế Quốc không nhận ra rằng Tô Tình đã thay đổi. Khi thấy cô đứng ở cửa nhắc nhở anh đừng uống nước lạnh, anh thoáng sững sờ, nhưng cũng không vì vậy mà dao động. Anh chỉ liếc cô một cái rồi đáp: "Thói quen thôi."

Nông dân trong thôn đều uống nước như vậy từ trước đến giờ.

"Nhà có ấm nước mà, từ giờ khi nấu cơm em sẽ đun một ấm cho anh." Tô Tình nhẹ giọng nói.

Vệ Thế Quốc không đáp, chỉ lặng lẽ cầm quần áo đi giặt. Sáng nay tâm trạng rối bời, anh chẳng có hứng động tay làm gì cả.

"Để vào chậu đi, em giặt cho. Còn anh đi làm thịt con cá kia đi, trưa em hầm canh cá." Tô Tình lên tiếng.

Đối với một cô gái chưa từng kết hôn như cô mà nói, việc bỗng nhiên có một đôi long phượng thai trong bụng thật sự quá sức tưởng tượng.

Kiếp trước cô là một nữ trạch chính hiệu, chẳng những chưa từng mang thai, mà ngay cả bạn trai cũng chưa có. Nếu không, sao có thể mất kiểm soát như vậy chứ? Giờ đã mang thai rồi, có hối hận cũng chẳng ích gì.

Nhưng dù sao đi nữa, cô vẫn phải lo cho bản thân. Muốn con cái sinh ra khỏe mạnh, cô cần bồi bổ đầy đủ.

Trong cốt truyện gốc, nữ phụ Tô Tình không chăm sóc tốt cho bản thân, dẫn đến hai đứa trẻ sinh ra đã yếu ớt, sau này lại càng khổ sở.

Vậy nên, cô nhất định phải ăn uống đầy đủ!

Vệ Thế Quốc không đoán được cô đang nghĩ gì, chỉ kinh ngạc nhìn cô.

"Còn đứng đó làm gì? Mau đi đi, em đói rồi." Tô Tình thúc giục.

Vệ Thế Quốc thực sự không tin rằng Tô Tình sẽ giặt quần áo giúp mình. Nhưng dù sao anh cũng chẳng tranh luận, chỉ lặng lẽ ra sân sau làm cá.

Con cá này anh bắt được, có hai con, hôm qua đã ăn một con, con còn lại định giữ nuôi thêm. Cá nặng khoảng 2kg, anh nhanh chóng làm sạch rồi quay trở lại sân trước.

Khi thấy Tô Tình thực sự đang giặt quần áo, lòng anh thoáng run lên.

Cô ta... rốt cuộc đang có âm mưu gì?

"Em sẽ không ở nhà ngồi không để anh nuôi đâu. Em sẽ làm chút việc nhẹ kiếm thêm tiền. Việc nhà cũng sẽ cùng anh san sẻ." Tô Tình vừa giặt xong, vắt khô quần áo rồi quay sang nói.

Thật ra, Tô Tình cũng rất bất đắc dĩ. Cô có trở về thế giới của mình hay không còn chưa biết, vậy nên cứ thích nghi trước đã.

Đã đến đây rồi thì phải sống cho thật tốt.

Ít nhất, đi theo Vệ Thế Quốc cũng không lo thiếu ăn thiếu mặc, anh lại là người có nhân phẩm. Còn chuyện tình cảm, cứ để sau rồi tính.

Vệ Thế Quốc nhìn cô chằm chằm, như thể muốn tìm ra xem cô có đang lừa gạt mình hay không.

"Đưa cá đây, em đi hầm canh." Tô Tình cũng chẳng buồn để ý đến sự nghi ngờ của anh. Bị nữ phụ Tô Tình lừa gạt bao nhiêu lần, đề phòng là chuyện đương nhiên.

Sau khi treo quần áo lên dây, cô lẩm bẩm: "Xà phòng sắp hết rồi, lần sau phải nhờ cha gửi thêm phiếu mua."

Xa xa ở nội thành, cha Tô đột nhiên hắt xì một cái, cảm giác như có ai đó vừa nhắc đến mình.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play