Bà Tô im lặng một hồi, mới nói: “Tủi thân gì chứ, nó thì có cái gì mà tủi thân, lại giả bộ yếu ớt, chẳng lẽ chồng nó không phải là do nó tự chọn hay sao? Con đường mình tự chọn thì phải nuốt hết nước mắt ngược trở lại.”
Lòng ông Tô chua xót nói: “Bây giờ Tình Tình cái gì cũng biết cả, chẳng biết phải chịu bao nhiêu khổ cực mới học được. Bà xem con bé luộc xào hầm chưng hấp gì đó đều biết, lại còn dệt một cái áo lông nhìn ấm áp như thế cho tôi với bà, trước kia con bé đâu có làm mấy thứ này? Bây giờ giống như Cảnh Quân nói, chẳng có gì là con bé không làm được cả.”
Bà Tô đau lòng thì đau lòng, nhưng thân là con gái, ai mà không đi tới bước này? Cái gì cũng chẳng biết làm, vậy thì sau này sinh con đẻ cái rồi sẽ ăn cái gì, uống cái gì?
“Bây giờ thì tốt cả rồi.” Bà Tô thấp giọng nói.
“Vậy là tốt? Về nhà của mình, ngay cả ngồi chờ ăn cũng không dám, một đường ngồi trên xe mệt mỏi, nhưng mà về nhà thăm thấy chị dâu nó đang bận rộn trong phòng bếp là đi vào hỗ trợ ngay, bà không biết bây giờ trong lòng tôi xót đến thế nào đâu.” Trong lòng ông Tô cực kỳ chua xót.
Bây giờ con gái hiểu chuyện, cũng rất nghe lời và biết quan tâm, nhưng thân là cha mẹ cũng biết, có thể hiểu chuyện và quan tâm như thế, chỉ sợ là đã chịu không ít khổ cực.
Bà Tô chưa nói gì, nhưng trong lòng cũng thầm thở dài, trước kia thì mong đợi hiểu chuyện, nhưng bây giờ thật sự hiểu chuyện rồi, trong lòng lại chẳng có mùi vị gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play