“Nửa tháng sau chúng tôi sẽ làm tiệc hỉ.” Vương Mạt Lỵ đỏ mặt nói.
Tô Tình trợn mắt há hốc mồm: “Nửa tháng sau? Tuyết rơi nhiều ngày thế này sao mà làm được?” Cô cũng biết như thế thì sẽ ra sao, chỉ cần nhìn vừa ý là sẽ lo liệu luôn, nhưng bây giờ không thích hợp để làm việc hỉ cho lắm, băng tuyết đầy trời mà.
“Không mời khách, chỉ mời cái bạn bè thân thích tới phát chút kẹo hỉ thôi.” Gò má Vương Mạt Lỵ nóng lên, dù sao thì cũng là hoàng hoa đại khuê nữ, bàn tới chuyện bản thân phải lập gia đình, tất nhiên sẽ ngại ngùng rồi.
Tô Tình nghe vậy gật đầu một cái, nói: “Như thế cũng không tệ, phát kẹo cưới cũng có không khí vui mừng, nếu không thì băng tuyết đầy trời thế này sao mà mở tiệc được? Nhưng mà có phải hai người hơi gấp hay không? Tôi còn tưởng hai người phải sang năm sau nữa đấy.”
Nhưng mà nếu để tới sáng năm, vậy cũng không mở tiệc được, vì sang năm sẽ có không ít hỗn loạn là sóng gió, nếu muốn cưới xin thì tất cả phải giản lược, mời khách gì đó lại càng không thể nào.
“Còn không phải là có ngày tốt hiếm thấy hay sao.” Vương Mạt Lỵ ngượng ngùng nói.
Tô Tình cười bảo: “Là ngày tốt hiếm thấy, hay là muốn vội vàng gả mình ra ngoài thế?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play