Cuộc sống ở trong thôn đến này cũng được tính là đã sắp xếp ổn thỏa, gần đây ngày càng lạnh, mọi người đều không muốn ra ngoài.
Tô Tình cũng không thích ra ngoài, mỗi ngày chỉ nấu cơm rồi duỗi tay duỗi chân, những lúc khác đều không thèm xuống khỏi giường lò, quả thực là trời quá lạnh.
Cô đoán mấy ngày này rất nhanh thôi tuyết sẽ rơi, quả nhiên là đêm hôm đó bên ngoài có tuyết rơi nhỏ. Người trong nhà vẫn nói chuyện chưa ngủ, bên ngoài tuyết bắt đầu rơi rồi.
“Sớm như vậy tuyết đã rơi rồi.” Bà Đường nói.
“Năm nay vẫn tính là chậm rồi đó cô, năm ngoái còn sớm hơn nửa tháng so với năm nay.” Vệ Thế Quốc nói, năm ngoái đợt thu hoạch vụ thu vừa xong mấy ngày đã có tuyết rơi rồi.
“Cô ở trang viên bên kia phải đến tháng 12 mới có tuyết.” Bà Đường cười nói.
“A! tuyết rơi rồi, qua mấy ngày nữa có thể đi mang thịt cừu về!” Tô Tình nhìn bọt tuyết rơi xuống, nhớ ra sườn cừu của mình! Vệ Thế Quốc dở khóc dở cười, còn cho rằng cô sẽ ngâm ra vài câu thơ về tuyết nữa đấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT