Vẻ mặt Tô Du đầy tha thiết nói: “Chúng ta là người một nhà mà, lúc tôi mới đến đã nói rồi, ở chung nhà chính là người một nhà, tôi chắc chắn phải quan tâm cô chứ. Cũng giống như lo lắng cho em trai em gái tôi vậy thôi. Cán bộ Lâm, cô thấy thế nào, nếu cô thấy được thì lát nước chúng ta đến phân xưởng một chuyến ha.”
Cán bộ Lâm bỗng cảm thấy trong lòng rối ren.
Nói thật thì cô ta không coi trọng một người học vấn không cao còn ở đến từ phân xưởng như Tô Du cho lắm.
Trong ấn tượng của cô ta, Tô Lâm chỉ là một công nhân dệt may vô dụng mà thôi, không thể đảm đương nổi công việc của công đoàn, thậm chí còn cảm thấy cô đến đây đã hạ thấp đẳng cấp của cả văn phòng. Thế nên thường ngày cô ta không quan tâm đến Tô Du cho lắm.
Nhưng giờ người ta không chỉ hăng say làm việc, gặt hái được thành tích mà còn quan tâm đến một người mà bản thân mình không hay tiếp xúc.
Cô ta bỗng cảm thấy hổ thẹn đến nỗi ngại phải đối mặt với Tô Du.
Một người có suy nghĩ không ngay thẳng làm sao còn mặt mũi nào đối diện với trái tim chân thành của người ta đây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play