Trước kia cô bé cho rằng mình đi học ở trường học là đã cảm thấy mình tài giỏi hơn chị rất nhiều. Bây giờ chị cũng học bài, hơn nữa còn học giỏi hơn mình, cô bé nhận ra rằng mình còn kém hơn chị rất nhiều. Đúng như anh ba nói, chị đọc sách kiếm được tiền, còn cô bé đọc sách thì lỗ vốn……
Tô Lâm đôi khi nhớ lại lúc mình còn đang đi học ở trường, đều cảm thấy thật mệt mỏi. Lúc ấy cô bé so với người khác cái ăn, cái mặc, cái nhà nhưng lại không hơn được cái thành tích.
Chị cái gì cũng chưa từng so với người ta, nhưng thành tích chị lại tốt như thế.
Hiện tại cô bé bỗng hiểu ra lí do vì sao trước kia chị lại đối với cô càng ngày càng lãnh đạm thờ ơ như vậy.
Là chị quá đau lòng, chỉ hận không rèn sắt thành thép.
Lúc làm sủi cảo xong, tường cũng xây gần xong rồi. Mặt ngoài tường dùng gạch của bếp lò cũ, còn lại phía trong dùng ván gỗ, là hai anh em lấy được từ trạm thu gom phế liệu.
Tô Du nhìn cái màn che tường, thấy bên trên có khắc hoa tỉ mie còn mang theo chút mùi hương gỗ thoang thoảng, ánh mắt sững sờ nhìn thẳng, "Đại Chí, tấm ván gỗ này trước kia là khung giường hả?”
“Chị, chị thật thông minh, vừa nhìn đã biết.”
Tô Tiểu Chí tươi cười hớn hở nói, "Do em chọn đấy, mặc dù chặt đứt ở giữa nhưng mà ghép lại với nhau làm tường rất phù hợp.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play