Sau khi kiểm tra xong, Tô Du lại bảo vợ của ông La đem thịt trong số đồ dùng mà cô mang đến đi nấu, chuẩn bị cho mọi người cùng đón tết ông Táo.
Nhân lúc đồ ăn vẫn chưa nấu xong, hiệu trưởng Trịnh lại tìm Tô Du nói chuyện. Cả hai ở nông trại vừa đi vừa nói. Vùng núi hẻo lánh có một ưu điểm là không có gió Bắc, cho nên cũng không cảm thấy lạnh.
Là bản thân hiệu trưởng Trịnh nguyện ý đến đây. Ban đầu, Tô Du nói để ông ta ở nhà là được rồi. Những mà sau khi ông ta biết các đồng chí trong trường học cũng đế, thế là ông ta cũng tự nguyện đi cùng.
Tô Du biết hiệu trưởng Trịnh là không muốn khiến cô khó xử.
"Hiệu trưởng, cuộc sống của thầy ở đây như thế nào, có gì không quen cứ nói với em.”
“Tốt cả, mọi thứ rất tốt.” Hiệu trưởng Trịnh cười. Dù ăn vận thô kệch nhưng vẫn không giấu được phong thái của ông ta, "Ở đây hoa thơm chim hót, môi trường rất tốt. Giống như một viện dưỡng lão vậy. Trước đây tôi đã định tìm một nơi dưỡng lão như thế này. Bây giờ có nhiều bạn bè như thế cảm thấy rất tuyệt.”
Tô Du nói: “Tôi biết trước mặt tôi mọi người đều biểu hiện vui vẻ, nhưng thật ra là trong lòng không vui.” Trước đây tự do tự tại, bây giờ lại chạy lên núi trồng khoai lang...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT