Ngoài ra cũng không biết là do Tô Đại Chí tự mình cố gắng, hay dựa vào quan hệ của Tô Du, mà đến cuối năm Tô Đại Chí cũng được thăng chức, trở thành chủ nhiệm hậu cần. Còn chủ nhiệm Lưu thì lại đến nhà máy ủy.
Tô Đại Chí mừng rỡ vô cùng, tựa như chính mình được làm lãnh đạo lớn vậy.
Mẹ Lưu nói: “Vui mừng gì chứ, đừng có ỷ vào chút thành tự đó mà tưởng mình giỏi rồi. Nhìn xem chị con kìa, rồi anh rể con, các anh em của con nữa. Giỏi biết bao nhiêu. Con rể mẹ nói con nghe, con phải tiếp tục cố gắng.” Hay là nói kiến thức nhiều hơn, vậy thì tầm nhìn cũng phải cao hơn. Nếu là trước kia, mẹ Lưu chắc chắn cũng sẽ rất tự hào. Trong nhà có người làm lãnh đạo nhà máy, đó là chuyện hãnh diện biết bao. Nhưng bây giờ không giống nữa, tầm nhìn của bà ta đã được nhà họ Tô nâng cao rồi, tùy tiện chọn ra một người thì cũng là lãnh đạo tỉnh lãnh đạo thành phố, còn có cả cán bộ quân đội. Cô gái nhỏ nhất cũng là người đứng đầu toàn trường, sau này cũng sẽ được phân đến đơn vị tốt.
So sánh như vậy, mẹ Lưu cảm thấy một vị trí chủ nhiệm trong nhà máy hoàn toàn không đủ. Chẳng có gì đáng để khoe khoang.
Mẹ Lưu cảm thấy không thể trông cậy vào đám con trai của mình được, hai đứa kia vừa nhìn đã thấy không có tiền đồ. Còn không bằng trông chờ vào con rể mình nỗ lực phấn đấu. Con rể ngốc như vậy cũng có thể trở thành chủ nhiệm, chứng tỏ anh ta vẫn còn có chút tiềm năng. Dù sao cũng là người nhà họ Tô, chẳng có lý nào lại kém cỏi được. Chỉ cần bà ta dạy dỗ thật tốt, sau này có thể còn có triển vọng.
Tô Đại Chí cảm thấy vị trí này của mình đã rất tốt rồi, bản thân anh ta cũng chưa từng nghĩ một người quản lý kho hàng như mình, lại có một ngày được trở thành chủ nhiệm.
Bây giờ mỗi ngày đến nhà máy, khi những công nhân kia gọi anh ta là chủ nhiệm Tô, anh ta đều cảm thấy mình như đang nằm mơ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT