Tô Du vốn chỉ nói một cách tùy tiện. Dù sao sống chung lâu như thế trên chiến trường, thể nào cũng xem như có đôi chút tình hữu nghị, không ngờ tình hữu nghị này không trong sáng rồi.
"Em thế này là thế nào? Hai đứa..."
Lý Bình gật gật đầu, rồi sau đó lấy vòng cổ làm từ xác đạn của mình ra.
"Anh ấy tặng."
Tô Du liền vui vẻ, thật sự không ngờ tới mà. Đi ra ngoài một chuyến, Lý Bình đã có người yêu rồi, hơn nữa đối phương còn là người quen.
"Lúc trước chị nghe Đông Chinh kể đồng chí Giang Hồ là một anh chàng hơi ngốc nghếch, không tiếp xúc với các đồng chí nữ. Không ngờ vào lúc mấu chốt thì vẫn được việc đấy chứ. Ngay cả tín vật ước hẹn tình yêu cũng tặng rồi."
Mặt Lý Bình càng đỏ hơn, "Chị Tô Du, chị thấy bọn em như thế có phải nhanh quá không?" Thật ra bản thân cô ấy nghĩ tới cũng cảm thấy hơi không chân thực. Nếu không phải đã tặng đồ cho nhau thì cô ấy cũng không ngờ mình và người ta đã bắt đầu yêu đương rồi. Trước kia, những thứ tốt đẹp đều cần cô ấy đi tranh đoạt mới có thể tới lượt cô ấy, còn lúc này đây, trong lòng cô ấy liền cảm thấy không nỡ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play