Tô Du thở dài: “Cho nên sau này một tuần con phải về đó mấy lần.”
Cha Tống và mẹ Tống cũng không ngờ được. Suy cho cùng Tô Du cũng là người lớn nhất trong nhà họ Tô, hơn nữa trước đây cũng là người gánh vác cả nhà, bây giờ gả đi rồi, người trong gia đình chắc chắn sẽ không quen. Cần phải có chút thời gian thích ứng.
Mẹ Tống cổ vũ nói: “Đừng gấp, chúng ta cứ từ từ. Nhà bên đó cũng phải chăm sóc cho tốt. Cho dù gả đi rồi, đó cũng là nhà mẹ của con, trước đây như thế nào thì bây giờ cũng như thế đấy.”
Tô Du cảm thấy người mẹ chồng này đúng là tư tưởng phóng khoáng, mỉm cười gật đầu.
Tô Tiểu Chí ở nhà hơn một tuần mới đi. Mấy ngày nay Tô Du ngày nào cũng về nhà thăm cậu, còn dẫn cậu đến nhà họ Tống gặp cha Tống, học được một số kinh nghiệm chiến đấu, giúp Tô Tiểu Chí gặt hái được rất nhiều.
Đợi khi cậu đi, mấy người Tô Du và Tô Đại Chí cùng nhau tiễn cậu lên tàu lửa.
Ở trạm ga tàu lửa, Tô Tiểu Chí ôm Tô Du thật chặt: “Chị, chị phải tự chăm sóc tốt cho mình đấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT