Ông nói: “Ngày mai Đông Chinh phải quay về huyện Kim Hà rồi, Tô Du, con đừng cảm thấy không quen, sau này con cứ sống với cha mẹ, cha mẹ sẽ chăm sóc cho con thật tốt, Đông Chinh có ở nhà hay không cũng thế thôi.”
Trái tim Tống Đông Chinh bỗng chốc cảm thấy như bị đâm một nhát dao.
Tô Du và mẹ Tống ngồi bên cạnh nhìn hai người họ tranh luận cũng phải lén lén bật cười.
Tô Du cảm thấy cuộc sống trong nhà này tốt hơn suy nghĩ của cô rất nhiều.
Sau khi ăn cơm xong, cha mẹ Tống đều đi ra ngoài, Tống Đông Chinh kéo Tô Du quay về phòng tiếp tục thủ thỉ, trước kia cứ cảm thấy không tiện, bây giờ cuối cùng cũng có thể quang minh chính đại rồi.
“Nào nào nào, anh giao hết tài sản của anh này.” Tống Đông Chinh vội vàng lấy hết ngân khố của mình đưa cho Tô Du.
Khi Tống Đông Chinh lên đại học có phụ cấp, vừa tốt nghiệp đã làm thư ký cho bí thư Khâu với mức lương cao, sau này làm Huyện trưởng bận rộn công việc suốt ngày nên không có cơ hội xài tiền nhiều. Trong ngân khố cũng có kha khá tiền, khi kết hôn mua đồ đạc cũng tiêu tốn không ít nhưng cũng còn dư lại khoảng hai trăm đồng, cộng thêm một ít phiếu chứng, tất cả đều đặt hết vào trong hộp đưa cả cho Tô Du: “Sau này em hãy quản lý tiền, anh phát lương sẽ trực tiếp đưa cho em.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play