Ngày đầu tiên tựu trường, Lý Bình vui vẻ phấn khích mời Tô Du ăn cơm. Trong căn tin có rất nhiều người, cũng không tiện nói chuyện, đợi đến khi ăn xong, hai người mới tìm một chỗ ít người trong trường để nói chuyện.
“Lúc bọn họ bàn chuyện công việc cũng không để em ở bên cạnh nghe thấy, chỉ có khi tụ họp riêng thì cha mới dẫn em theo. Nhưng bọn họ cũng lén lút nhắc đến một số chuyện về Tây Nam. Có vẻ như quân địch bây giờ cực kỳ kiêu ngạo, đã chiếm lấy rất nhiều cứ điểm của chúng ta. Cha em và bọn họ đều rất tức giận, hận không thể lập tức xông ra tiền tuyến. Em cũng có âm thầm hỏi cha em là có chiến tranh không. Ông cảm thấy có khả năng cao là sẽ chiến tranh. Trước đây ngay cả nước M chúng ta cũng không sợ, bây giờ sẽ càng không sợ kẻ địch cao tự đại này.”
Ngược lại Tô Du đã biết chắc chắn là sẽ chiến tranh, ngoài ra còn biết được đại khái thời gian kết thúc.
Chỉ là không biết tình hình tiền tuyến bây giờ thế nào rồi. Hiện tại nghe thấy thông tin mà Lý Bình mang về, chắc chắn tình hình cũng không tốt lắm. Không biết bây giờ Tiểu Chí ở bên kia thế nào rồi, tết ông Táo cô đã gửi thư lại, không biết bây giờ đã nhận được chưa. Theo như thói quen của Tiểu Chí, chắc là hơn một tuần nữa sẽ nhận được thư của cậu.
“Chị Tô Du, em nghe theo ý của cha em bên kia, có vẻ như đến lúc đó sẽ trưng binh sinh viên. Lúc đó em cũng muốn tham gia.”
Nghe thấy việc này, lông mày Tô Du giật giật. Cô nhớ lại trước kia mình từng đọc được một số miêu tả về trận chiến này.
Một nhóm các sinh viên ngồi trên xe tải lớn đi đến trạm trung chuyển, nhìn thấy được từng hàng quan tài được đắp bằng gỗ rất cao. Nó được chuẩn bị cho những liệt sĩ hy sinh trên tiền tuyến. Khoảnh khắc đó, các học sinh sinh viên trẻ tuổi mới biết được bản thân đang đi trên con đường tàn khốc như thế nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT