Người đằng sau cũng thúc giục, “Đã xong chưa vậy, một đám người lớn đứng ở đó lầm bà lầm bầm. Có ăn hay không vậy?”
“Tất nhiên là ăn rồi, đồng chí Ngô Quốc Chí làm ở cửa hàng máy móc ở tỉnh thành đấy, người có tiền. Tiền lương rất cao đó!” Tô Du nhìn Ngô Quốc Chí, “Đúng không Quốc Chí?”
Ngô Quốc Chí theo bản năng muốn lắc đầu, anh ta có tiền lương, nhưng mỗi tháng đều phải giao một phần lớn cho mẹ già nuôi gia đình.
Nhưng thấy mọi người đều nhìn mình chằm chằm, mặt anh ta nóng lên, bỏng rát, căng da đầu lấy tiền và vé để lên quầy.
“Lầm bà lầm bầm.” Người phục vụ khó chịu nói thầm, sau đó đưa cho hai người một thẻ số, dựa vào thẻ số để lấy cơm.
Chờ đến lúc ngồi vào bàn, Ngô Quốc Chí mới kịp phản ứng, vừa nãy mình lại trả tiền?
“Tô Du, vừa nãy làm sao vậy, tại sao anh lại phải trả tiền?”
Ngô Quốc Chí đen mặt hỏi. Tiền tiêu vặt mỗi tháng của anh ta chỉ có ba đồng tiền, bình thường cũng chẳng nỡ tiêu xài. Lần này vậy mà lập tức bay mất một đồng. Hơn nữa còn có phiếu cơm và phiếu thịt, những cái đó đều là đồ nhét kẽ răng của anh ta.
Vẻ mặt Tô Dù đầy vô tội nói, “Là do em nghĩ rằng em hay anh trả tiền đều như nhau. Dù sao lúc trước em trả tiền anh cũng đâu nói gì. Quốc Chí, anh phân chia rõ ràng như vậy với em sao. Nhưng đến bây giờ em cũng chưa từng có ý nghĩ như vậy.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play