Hồi đó khi Lý Bình vừa đến ký túc xá, im lìm không nói nửa lời. Mấy cô còn tưởng rằng đó là một hủ nút. Kết quả người ta không nói chẳng rằng đã chạy lên đằng trước rồi.
Tất nhiên, Lý Bình quả thật là một người chịu khó. Lúc trước, Hứa Lệ Lệ làm thư ký cho Tô Du, cô ta suốt ngày lười biếng, về sau khi Lý Bình tạm thay chức vụ của cô ta, cô ấy đã làm việc rất tích cực. Không quan tâm việc tư hay việc công đều không ngại mệt. Loại siêng năng này, các cô còn kém xa.
Vương Hiểu Lỵ vui mừng nói, "Lý Bình, tôi và mẹ đã nói chuyện về cô. Mẹ tôi nói cô thực sự có năng lực.”
Mẹ cô ấy biết, trên cơ bản người trong tòa soạn cũng biết, người trong quân khu cũng sẽ biết.
Đây cũng coi như chủ động bán cho Lý Bình một ân tình. Bất kể Lý Bình có cần hay không thì dù sao cô ấy vẫn làm.
Lý Bình mím môi mỉm cười, "Tất cả là nhờ vào sự ủng hộ của mọi người, nếu không có mọi người, tôi cũng không đạt được thành quả như bây giờ.”
Cơm nước xong xuôi, Lý Bình muốn hẹn Tô Du lần sau cùng ăn bữa cơm riêng. Cô ấy muốn gửi lời cảm ơn đặc biệt đến Tô Du.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play