Dần dà, đám trẻ trong đại viện hầu hết đều chuyển vào ở trong ký túc xá của công xưởng. Trong công xưởng, bọn họ gặp được người bằng tuổi mình cũng mới mười mấy tuổi đã nhận công việc thay ca, gánh vác trách nhiệm nuôi sống gia đình, làm việc còn thạo hơn cả mình.
Sau khi tiếp xúc với những người đó, đám trẻ trong đại viện mới biết, mình không chỉ không giỏi làm bằng dân quê người ta mà còn không giỏi làm bằng những đám trẻ của những công nhân đó. Tính tính cũng dần dần bắt đầu trở nên độc lập, trông cũng chững chạc hơn.
Mãi cho đến cuối tháng, tất cả mọi người cầm theo tiền lương của mình và cả phúc lợi mà công xưởng cho.
Lý Bình đề nghị mọi người cầm tiền lương mua ít quà cho người trong nhà rồi sau đó tụ tập ăn một bữa.
Vì thế, đám trẻ của mười bảy mười tám nhà trong đại viện cùng đi theo Lý Bình dạo cửa hàng tổng hợp một vòng. Sau khi mua đồ đạc xong, lại cầm tiền đi ăn một bữa mì. Tuy chỉ là một bát mì nhưng tất cả mọi người đều ăn ngon lành.
Đây chính là bát mì mà họ mua bằng số tiền đầu tiên mình kiếm được. Ăn một hơi sạch sẽ, ngay cả một giọt canh cũng không để thừa. Dù sao cũng là mua bằng tiền của mình, một giọt nước lèo cũng là mồ hôi và máu mình bỏ ra.
Buổi tối, khi trở về đại viện, mọi người trong tay cầm theo đồ đạc, vui vẻ phấn khởi hát ca vào đại viện, "Đoàn kết chính là sức mạnh, đoàn kết chính là sức mạnh. Sức mạnh này là sắt, sức mạnh này là thép, cứng hơn cả sắt, bền hơn cả thép. Nổ súng diệt bọn phát xít, hủy diệt tất cả chế độ không dân chủ..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play