Trong phòng đối diện, Tô Đại Chí đang ôm lấy đứa trẻ than thở: "Chị vẫn không đi ra, chắc chắn đang rất buồn phiền. Trước đây tình cảm của chị đối với Tiểu Chí là tốt nhất.”
Lưu Mai nói: “Bây giờ anh có lo lắng cũng vô dụng. Chi bằng cố gắng một chút, để cho chị vui lòng. Chị luôn muốn nhìn thấy chúng ta tiến bộ.”
Tô Đại Chí nhìn con gái trong ngực, trong lòng vô cùng khó chịu. Anh ta cảm thấy đều do bản thân làm anh quá vô dụng. Nếu như anh ta hữu dụng một chút, có thể bây giờ người đi chính là anh ta mà không phải Tiểu Chí.
Nhưng mà thật sự để cho anh ta ra chiến trường đánh giặc, thật sự anh ta cũng không dám.
“Mai Tử, anh thật vô dụng. Đều do anh vô dụng.” Anh ta đặt con gái lên giường, ôm mặt thút thít.
Lưu Mai thở dài: “Anh quả thật là vô dụng.”
Con gái Tô Đông Đông nhìn thấy cha mình ôm mặt, cũng bắt chước che mặt, trên mặt cười khanh khách, dáng vẻ vô lo vô nghĩ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play