"Chuyện hoa và nhẫn này em cảm thấy quá xa xỉ. Không phù hợp với tác phong gian khổ của chúng ta. Thế nhưng chuyện quỳ xuống đất cầu hôn kia, em thấy đây là điều cần thiết để tham khảo. Đồng chí Đông Chinh, ý của anh thế nào?"
"..." Thư ký Tống cảm thấy đau đầu gối, có thể là bị nhiễm gió lạnh rồi.
Lúc đến nhà họ Tống bên này, mẹ Tống nhìn thấy Tô Du cầm bánh bao thịt tới, vừa nói cô khách khí, vừa dặn thư ký Tống lát nữa đưa Tô Du đi mua bột mì và thịt. Người nhà họ Tô đông nên càng cần lương thực hơn nhà bọn họ.
Buổi trưa trong nhà hâm nóng lại bánh bao thịt mà Tô Du mang tới, nấu nồi cháo, lại xào hai món một mặn một rau, cả nhà ngồi quây quần vui vẻ ăn cơm.
Trên bàn cơm, mẹ Tống bèn nói tới chuyện đính hôn với thư ký Tống và Tô Du.
Lúc trước đã bàn bạc là đợi tới lúc Tô Du nghỉ đông mới đính hôn. Nhưng bây giờ thư ký Tống phải đi làm bên ngoài, hơn nữa còn phải đón tết ở bên đó, nếu không mau chóng quyết định thì có khả năng sẽ lại phải kéo dài.
Mẹ Tống đương nhiên là biết bây giờ Tô Du đang còn đi học, cưới vợ không thể nhanh như vậy. Nhưng mà nghĩ lại đính hôn cũng rất tốt. Miễn cho thời gian kéo dài lại khiến người khác bàn tán. Nghĩ rằng nhà lão Tống bọn họ không phải thành tâm muốn cưới vợ, con trai còn đi xa như thế, cơ hội bàn tán của người ta sẽ càng nhiều, nói cái gì mà ở bên ngoài gặp gỡ nữ đồng chí khác các kiểu…Dù sao loại tình huống này bà cũng gặp rất nhiều rồi

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play