Trước đây cô ta đã chứng kiến chuyện nhà của vài chú bên trong đại viện, một vài thân thích nghèo từ nông thôn biết người thân trong nhà làm cán bộ, bèn từ nông thôn đến thăm người thân, nói là tới thăm người thân, nhưng lúc đi lại cầm không ít đồ của nhà người ta.
Nhưng gia đình mình càng kì lạ, cứ ở trong nhà ăn uống mãi mà không đi.
Trước đây còn tốt, chị cả không thích nói chuyện, cô ta bèn coi chị ta như không khí, làm một người không tồn tại là được rồi. Dù sao sau này gả đi là được rồi.
Không ai biết bắt đầu từ khi nào mà người chị cả này bắt đầu hô mưa gọi gió trong nhà. Cha bắt đầu thiên vị thì đừng nói, em trai cũng bắt đầu nghe lời chị cả, còn giúp đỡ chị cả. Bây giờ ngay cả Ái Quân vẫn luôn đồng lòng với cô ta cũng giúp đỡ người ta giặt quần áo.
Ái Quân lười thế nào, lớn như vậy rồi còn chưa từng giúp cô ta giặt quần áo. Bây giờ lại có thể giúp người khác giặt.
Lý Ái Hồng nhìn đến đỏ mắt, kéo Lý Ái Quân từ cạnh áo lên: "Em ngốc rồi à, em còn giúp chị ta giặt ga giường và chăn sao?"
Lý Ái Quân nghĩ thầm, em mới không ngốc đâu, em là vì kiếm tiền . Nhưng không thể nói, nếu như nói rồi sau này sẽ không làm ăn gì được nữa. Không nói cái khác, mẹ cô bé sẽ là người đầu tiên không đồng ý. Quan hệ giữa mẹ và chị hai rất tốt cho nên cũng không thể nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT