“Tôi không viết.” Hứa Lệ Lệ kiên quyết nói, cô ta cũng đã xin nghỉ phép rồi.
Tô Du nói: “Được, đối với những người ngoan cố không chịu sửa đổi thì hội sinh viên có thể sẽ khai trừ, khi đó chúng ta đã nói trước rồi.”
“…”
Dưới sự uy hiếp của Tô Du, Hứa Lệ Lệ không cam tâm viết một lá thư kiểm điểm, vả lại còn dán tờ giấy kiểm điểm lên bảng thông báo trong văn phòng cho các thành viên trong hội sinh viên xem để mọi người lấy đó làm răn đe.
Sau khi đi học về, Hứa Lệ Lệ có chút uất ức đến tìm Tô Du: “Công việc thư ký này không dễ làm, chuyện gì tôi cũng phải làm, còn bị hạn chế, một chút quyền lực cũng không có.”
Dựa vào cái gì mà những tổ trưởng của các tổ khác có thể sai khiến người còn cô ta là một thư ký Chủ tịch lại không được sai khiến, vả lại người Chủ tịch như Tô Du nói gì thì cả đống người nghe theo, còn cô ta nói gì người khác cũng không trả lời một tiếng.
Tô Du vừa xem những dữ liệu của hệ tiếng Trung vừa nói: “Có quyền lực càng lớn thì trách nhiệm càng lớn, cô đến cái trách nhiệm họp thật tốt cũng không gánh nổi thì muốn có quyền lực nhiều đến đâu chứ, công việc này có gì mà làm không tốt chứ? Cô chỉ cần cần làm việc theo quy tắc của cái vòng này thì chuyện gì cũng làm tốt. Nếu cô vượt quá giới hạn thì chắc chắn là làm không tốt rồi, nói không chừng sau này còn mất cả thân phận của cán bộ đấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT