Nghe thấy những lời Tiểu Ngô nói, ngực Lý Bình hơi kích động. Cô ấy không nghĩ tới cha mình sẽ nhớ thơ của cô ấy.
Dù sao trước đây cha cô ấy cũng không thích trẻ nhỏ trong nhà đọc thơ ca gì đó. Chỉ cho bọn họ đọc sách giáo khoa thôi. Nói thi ca từ phú không thể bảo vệ quốc gia, cũng không thể làm ra cơm ăn, đọc cũng vô dụng.
Cơn kích động qua đi, cô ấy lại nghĩ tới những lời mà Tô Du đã từng nhắc nhở trước đây. Trước đây lúc bản thân không có thực lực, không thể yêu thương bọn họ thật lòng. Bằng không sẽ có rất nhiều chuyện, cô cũng chẳng có cách nào để làm.
Cô quay sang nói với Tiểu Ngô, "Sao hôm đó hai người lại về sớm như vậy, tôi còn chuẩn bị đưa mọi người đi tham quan trường học đấy."
"Trong quân khu có việc bận, Thủ trưởng không có thời gian. Nhưng mà tôi cũng tham quan trường rồi, trường học của các cô rất đẹp. Làm sinh viên đại học thật là tốt."
Lý Bình nói, "Sau này anh cũng có thể tranh thủ học đại học, trường học của bọn tôi còn có đồng chí từ đơn vị tới đọc sách đấy."
"Sao tôi làm được chứ?" Tiểu Ngô ngượng ngùng vò tóc. "Đầu óc tôi không được tốt, vừa nhìn sách là đã thấy váng đầu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT