Ngày hôm sau khi đi thư viện, Lý Bình tự giác đi cùng Tô Du. Kể hết việc mình đã làm ở nhà cho Tô Du nghe. Giọng nói có chút kích động, thật sự đang rất vui vẻ: "Chị Tô Du, cảm ơn chị đã chỉ em."
Tô Du vừa đi vừa dạy cô: "Quan trọng là do bản thân em giỏi, lần này có thể may mắn trở lại, nhưng về sau nhất định phải dựa vào chính bản lĩnh của chính mình. Giống như hôm nay chị bảo Hứa Lệ Lệ viết diễn văn, cô ta không viết. Chị để cô ta làm nhiều việc như vậy nhưng sự thật viết bản diễn văn này mới được chị coi trọng. Việc gì cũng có thể nhờ người khác giúp đỡ nhưng khả năng của chính mình người khác không cách nào thay thế được. Hôm nay em lấy sự ưu tú của mình để cha chấp nhận, một ngày nào đó sự ưu tú của em sẽ khiến cha em ngước nhìn. So với những người anh em chỉ biết lấy lòng, em sẽ càng ngày càng ưu tú, vị trí càng ngày càng cao."
Lý Bình cảm thấy hình như mình vừa mở ra cánh cổng của một thế giới mới.
Trước kia mong muốn của cô ấy là được người nhà ủng hộ, giống như những anh em khác, được cha mẹ quan tâm yêu thương.
Nhưng hình như bây giờ cô ấy cảm thấy những điều đó không còn quan trọng nữa.
Cô ấy hy vọng có một ngày, có thể trở nên ưu tú giống như chị Tô Du đã nói.
Ngày Quốc khánh rơi vào thứ bảy, lại thêm chủ nhật, vậy là sẽ được nghỉ hai ngày. Do thời gian hai ngày là quá ngắn cho nên rất nhiều sinh viên đều không muốn về nhà. Chỉ có một số ít trở về.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play