"Chị Tô Du, chị thật tốt." Vương Hiểu Lỵ có hơi chột dạ, cảm thấy tựa hồ mình hơi lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử. Mình theo cái lợi, tránh cái hại, mà còn tưởng rằng chị Tô Du cũng là người như vậy.
"Chị lớn hơn các em nên dĩ nhiên phải chăm sóc các em rồi." Tô Du khen không cần tiền.
Buổi chiều, sau khi tan học, Tô Du đến thư viện, Lý Bình đi theo cô. Lần này, rốt cuộc trên mặt Lý Bình cũng khởi sắc chút, không hề tự ti giống như trước.
Tô Du vừa đi, vừa nghiêm túc nói: “Lý Bình, bây giờ em đã vào hội sinh viên rồi, sau này phải làm việc cho giỏi. Chị rất tin tưởng năng lực của em."
"Năng lực gì đâu ạ." Lý Bình có hơi không biết làm sao, không biết mình thì có năng lực gì. Lý Bình cảm thấy mình làm gì cũng không ổn.
"Năng lực học tập đấy, em phải học tổng kết kinh nghiệm học tập của mình và chia sẻ với mọi người, để cho mọi người cũng có thể có thành tích tốt giống như em."
Ngực Lý Bình đập bịch bịch y. Học tập giống như mình...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play