Tô Du vội vàng nói: “Cô chú đừng tranh cãi nữa. Cháu chẳng nói gì với người ta cả. Chỉ là chuyện con gái bọn họ muốn vào hội sinh viên, bọn họ tìm cháu nhờ giúp đỡ nhưng cháu không đồng ý.”
“Không đồng ý là đúng rồi.” Cha Tống ủng hộ, nói: “Chuyện này sao có thể nhân nhượng được.”
Tô Du mỉm cười không đáp. Kỳ thực chuyện này bản thân cô cũng đã từng làm rồi, Chỉ có điều không làm tới mức quá giới hạn thôi.
Mẹ Tống dắt Tô Du vào phòng bếp: “Vào nếm thử canh cô nấu đi, thơm lắm.”
Tuy buổi trưa thư ký Tống không về ăn cơm, nhưng Tô Du rất giỏi khuấy động bầu không khí, biết ăn nói, cho nên khi ăn cơm, mọi người cũng không thấy mất tự nhiên.
Cha Tống thậm chí còn cảm thấy con trai mình không về ăn cơm thì tốt hơn, ông và Tiểu Tô có thể nói chuyện nhiều thêm một chút. Nếu có con trai ở nhà, chắc chắn sẽ kéo Tiểu Tô đi ra ngoài rồi.
Sau khi nói chuyện với hai vợ chồng nhà họ Tống một hồi, Tô Du cũng vội vàng đi ra ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT