Bài diễn thuyết của nhóm người Chu Ngọc đều được viết khá cứng nhắc và câu nệ, hầu hết đều tuyên thệ, cam đoan sau khi mình lên làm chủ tịch hội sinh viên sẽ tự giữ kỉ luật thế nào, chịu khó ra sao, cố gắng lớn nhất vì công việc của trường học như thế nào.
Tô Du đứng bên dưới nghe, vừa nghe vừa ghi lại. Đây đều là tư tưởng chủ yếu trong thời kì này, rất đáng học tập.
Rất nhanh đã đến lượt Tô Du lên bục.
Các sinh viên trong hội trường vừa nghe Tô Du là sinh viên năm nhất, ai nấy đều rất tò mò.
Mới năm nhất đã dám tranh cử chủ tịch hội sinh viên? Quá can đảm!
Đám người Vương Hiểu Lỵ và Lưu Mẫn ngồi bên dưới đều kích động nhìn Tô Du, thậm chí còn không quên giới thiệu, "Cùng ký túc xá với chúng tôi đấy!"
"Đầu tiên, em xin cảm ơn lãnh đạo nhà trường, giáo sư, các sinh viên của hội sinh viên đã cho em cơ hội tham gia tranh cử." Tô Du bình tĩnh nói lời cảm ơn, sau đó cúi chào những người bên dưới bục. Rồi đứng dậy tiếp tục nói, "Kể từ sau khi tham gia hội sinh viên, em vẫn luôn có một khát khao, vậy nên hôm nay em sẽ không nói đến những chuyện khác, chỉ bàn về ước muốn này của em. Trong lòng tôi, lý do khiến hội sinh viên được gọi là hội sinh viên là vì đây là tổ chức của những sinh viên chúng em, em rất mong tổ chức của chúng em có thể phát huy ảnh hưởng lớn nhất... Trường học có hội sinh viên của trường học, các khoa của hội sinh viên của mỗi khoa. Thành viên của chúng ta sẽ trải rộng trường học, để đến lúc cần thiết, chúng em có thể đứng ra giúp đỡ các bạn, các thầy cô của trong trường..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play