“Như tôi vừa nói, các thành viên trong đội sản xuất mặc dù chỉ tìm thấy một con gà rừng cũng muốn chia đều ra, đến cuối có khi một hớp canh cũng chẳng vào miệng, thậm chí nếu không có sự cho phép của đội thì các thành viên còn không động được vào củi đốt. Ai dám làm liều đi săn thú hoang đây? Và theo tôi được biết, ở một số ngọn núi còn có cả lợn rừng. Thế nên nếu săn tìm thì vẫn có. Người đông sức lớn. Mọi người đi săn thú hoang, thu thập lâm sản, chúng ta phụ trách đổi ra lương thực giúp họ, có thể giải quyết khó khăn của họ ở một mức độ nhất định.”
“Vậy điều ấy có giúp ích gì cho thành phố của chúng ta không?” Thị trưởng Khâu hỏi.
“Có chứ, một mặt chúng ta giải quyết được vấn đề cung ứng thịt, mặt khác những mặt hàng lâm sản này có thể cung cấp cho Thượng Hải. Mấy ngày trước có đồng chí từ Thượng Hải đến đây, chúng ta có thể giao lưu, bên đó có một vài người bạn quốc tế có hứng thú với thổ sản của chúng ta, có thể kiếm được ngoại hối.”
Nghe thấy hai chữ ngoại hối, ai nấy đều thay đổi ánh mắt.
Ngoại hối có thể sử dụng để mua một số đồ từ nước ngoài. Ví dụ như trong nước cần mua một vài dụng cụ khoa học từ nước ngoài, những thứ đó cần mua bằng ngoại hối.
Thư kí Tống kết lại: “Chúng ta có thể dùng ngoại hối để mua lương thực từ phía trên. Như thế vừa không gây phiền phức cho bên trên mà vừa đóng góp được cho đất nước. Tuy nhiên chúng ta có thể đổi được bao nhiêu ngoại hối từ những người bạn quốc tế bên kia, chuyện này cần phải tính toán kỹ.”
Nói hơi khó nghe thì kiếm chác được bao nhiêu chỉ có thể dựa vào bản lĩnh. Tất nhiên điều này không thể nói thẳng ra, chúng ta không phải là tư bản chủ nghĩa, không phải kiếm tiền.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play