Cho tới bây giờ bà cụ Chu cũng chưa từng được hưởng thụ đãi ngộ như thế này, chỉ cảm thấy vừa thỏa mãn lại chua xót, "Không sợ các cô chê cười, con dâu tôi cũng chưa bao giờ đối xử tốt với tôi thế này."
Tô Du cười cười, có vài người già đều như bà cụ đây, con dâu trong nhà hầu ăn hầu uống cả đời, nhưng vẫn không sánh bằng một chén nước lọc của người ngoài.
"Bác, cháu hiểu nỗi niềm uất ức của bác."
Bà cụ Chu nói, "Mấy người trẻ tuổi các cháu thì biết cái gì chứ?"
"Chúng ta đều là phụ nữ, ai còn không biết nỗi khổ của phụ nữ chứ. Em trai cháu đây do một tay cháu nuôi lớn, cháu bảo vệ kín mít luôn. Em trai cưới vợ, cháu còn sợ vợ bắt nạt em ấy. Em bé mình nuôi lớn mình mới thương. Chị Lý Mai không phải cũng như thế ư?"
Lý Mai gật đầu, "Đúng thế, con nít nhà mình thì mình thương. Dì Chu, bọn cháu đều hiểu nỗi khổ trong lòng dì."
Bà cụ Chu nhất thời cảm thấy chua xót, lại cảm thấy thân thiết hơn với hai người họ thêm một bậc. Họ đều hiểu nỗi khổ tâm của bà ta đấy. Bà ta đỏ mắt nói, "Giá mà con trai bác cũng hiểu thì tốt biết mấy. Tôi cũng vì nhà lão Chu chúng tôi thôi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT