Thật ra, cô cũng đã suy xét cẩn thận rồi. Tuy vào đồn công an làm công an thì phúc lợi tốt hơn chút, nhưng lại không được lâu dài. Thằng nhóc này chẳng có gì cả, vào đó rồi hoàn toàn không thể nâng đỡ lên được. Dựa trên chiến lược phát triển liên tục, bước đi đó hoàn toàn không chính xác.
Đi lính thì khác. Tuy lúc đầu được ít tiền phụ cấp, nhưng trong nhà lại bớt một thằng nhóc choai choai ăn cơm, Tô Tiểu Chí ở trong bộ đội có thể nói là không tiêu tốn một đồng nào, quần áo cũng chẳng cần mua. Như thế, các khoản chi đã bù trừ cho nhau, làm lính cũng giống như khi cậu ta ở nhà làm việc.
Hơn nữa, vừa rồi cô đã phân tích tình hình với Tiểu Chí, đi làm lính vẫn có triển vọng hơn.
Nhược điểm duy nhất chính là đi lính sẽ nguy hiểm đến tính mạng, song cô cũng đã tính cả rồi, có vẻ như chiến tranh trong nước hiện giờ đang là chiến tranh năm 1962, thế thì cũng không đánh trên quy mô lớn lắm. Dù sao thì thực lực của kẻ địch cũng quá yếu.
Đi lính cũng như đi làm công an vậy, lúc nào cũng có nguy hiểm cận kề, phải xem năng lực và vận may của mình thế nào thôi.
Tuy rằng đã quyết định Tô Tiểu Chí sẽ tham gia quân ngũ, nhưng vì vẫn chưa đến đợt nhập ngũ, nên tạm thời vẫn chưa cần thay đổi gì. Song, Tô Du đã đưa ra quyết định cho cậu ta tham gia lớp học bổ túc ban đêm của tỉnh. Có thể học bao nhiêu thì học bấy nhiêu, đến lúc nhập ngũ thì cũng xem như đã qua trường lớp, điều này khác hẳn với việc chẳng làm gì.
Buổi tối, lúc cả nhà ăn cơm, Tô Du liền nhắc đến chuyện này với Tô Tiểu Chí.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play