Chủ nhiệm Lưu cũng không nói gì với Tô Đại Chí, dù sao Tô Đại Chí thật sự đã có kinh nghiệm, thời gian làm việc cũng đủ dài, hơn nữa cũng lập được công lao cho nhà kho. Hành xử thật thà, tuân thủ phép tắc.
Hơn nữa, không nhìn công của anh ta thì cũng phải nhìn công lao của Tô Du chị gái anh ta.
Bây giờ người ta cũng đã đi làm lãnh đạo cho chính phủ rồi, trước đây quan hệ với ông cũng không tệ lắm, dù sao cũng không thể làm khó em trai của người ta được.
Cho nên chủ nhiệm Lưu miễn cưỡng nói vài câu, "Đồng chí Đại Chí, nỗ lực của cậu tôi đều nhìn thấy, sau này phải nỗ lực hơn nữa, quản lý tốt nhà kho của xưởng dệt."
Tô Đại Chí lắp ba lắp bắp, nói không ra lời. Hạnh phúc tới quá đột ngột, tuy rằng chị cũng đã nói qua thế nhưng anh ta không nghĩ nó lại tới nhanh như vậy. Trong lúc nhất thời anh ta không biết nên nói gì, chỉ có thể sửng sốt gật đầu.
Chủ nhiệm Lưu nhìn dáng vẻ này của anh ta cũng cảm thấy không nỡ, "Đi thôi đi thôi, quay về làm việc cho tốt."
Tô Đại Chí ngơ ngác rời khỏi phòng làm việc của chủ nhiệm Lưu, anh ta thấy mình không còn tỉnh táo nữa rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT