Tô Du tiếp tục cúi đầu đọc sách. Cô phải diệt cái tính ganh đua so sánh của con bé này. So sánh cái gì chứ, qua mấy năm nữa, cái nơi như trường học chính là nơi không yên ổn nhất, đến lúc đó người ta chỉ nhìn chằm chằm vào mấy người thường nổi bật nhất thôi.
Tô Lâm trở lại giường của mình, sau đó lấy quyển nhật ký ở dưới gối ra, viết lời chị cả nói ở trên quyển sổ… làm giàu trong thầm lặng.
Ngày ăn cơm đúng lúc là chủ nhật, nên Tô Du đặc biệt dậy từ rất sớm để chỉnh đốn mình. Giờ đã là đầu mùa xuân, thời tiết cũng ấm hơn, cô mặc một chiếc áo len bông màu xanh do Lưu Mai dệt, tóc xõa ra, trên mặt có hai chiếc kẹp tóc ghim phần tóc mái ra sau ót, lộ ra cái trán sáng bóng.
Đây luôn là tác phong của Tô Du. Và bình thường cô đều lộ toàn bộ óc ra khi giao thiệp với nam đồng chí để tỏ ra có khí thế chút.
Lúc ra cửa cô nhìn giờ, mới mười giờ. Cũng không quá muộn, cô trực tiếp đi ra cửa.
Dẫu sao, thư ký Tống hay thay đổi tính tình, ai biết anh sẽ đi sớm hay không. Cô thừa dịp mọi người chưa tới mà đi tìm anh để nói về chuyện mời ủy ban thành phố tham gia đại hội di dời nhà máy.
Hôm nay, tài xế là Tô Đại Chí như bình thường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT