Tô Du cũng không muốn để mọi người quá hâm mộ như thế, bắt đầu than vãn, "Thật ra tôi cũng rất tiếc, nhưng cũng hết cách rồi. Trước kia không chịu giữ gìn sức khỏe, giờ chân bị phong thấp, hơn nữa cứ đến mùa đông là chân lại nứt toác ra vì lạnh, mỗi ngày đi làm đều phải chịu tra tấn."
Nghe thấy Tô Du nói thế, Nghiêm Tiểu Phương thương cảm nhìn chân cô, "Chị Tô Du, đợi lát nữa em cho chị ít thuốc mỡ. Chị còn trẻ như thế, phải bảo vệ mình kĩ càng."
Ủy viên Hồ nói, "Tốt nhất làm ít thuốc dán ấy, phong thấp là vấn đề lớn đấy."
Cán bộ Lâm cũng nói, "Trong nhà tôi có phương thuốc dân gian, lát nữa tôi đưa cho cô thử xem sao."
Những người khác đều nhìn cán bộ Lâm.
Cán bộ Lâm hơi xấu hổ, không nói gì nữa.
Tô Du cười nói, "Tất cả mọi người tốt với em như thế, em nhất định sẽ cố gắng bảo vệ mình. Cán bộ Lâm, lát nữa thật sự đưa cho tôi thử phương thuốc dân gian nhà cô xem sao nhé, mùa đông năm nay còn dài lắm."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT