Thị trưởng Khâu cười nói, “Về chuyện này ta cũng đã nghe công đoàn bên kia báo cáo lại tình hình. Bởi vì nếu so sánh thì đơn vị của bọn họ có chút nhỏ, hơn nữa gần đây vân luôn chú ý đến vấn đề lương thực, cho nên không bận tâm lắm. Ta cũng không nghĩ tới bọn họ vậy mà có thể sắp xếp được như vậy. Đồng chí Chủ tịch cũng đã nói qua, tự mình làm mới có đủ cơm ăn, có áo mặc. Nhà máy dệt Giang Đông này chỉ là ví dụ thực tiễn cho câu nói này thôi. Không phụ thuộc vào trợ cấp của chính phủ, cũng không phụ thuộc vào các đơn vị bên này chi tiền ra, khuyến khích các đồng chí công nhân tự xây nhà cho chính mình. Vừa giải quyết được vấn đề nhà ở cho công nhân, vừa giải quyết được vấn đề tài chính đang bị thiếu hụt.”
Thư ký Tống cười híp mắt, “Còn có trợ giúp cho các đồng chí nông dân. Công đoàn của đơn vị này có tầm nhìn rất rộng rãi. Bản kế hoạch này, người không biết còn tưởng là do ủy ban thành phố làm ra.”
“Đúng vậy. Tôi cũng hiểu hết được toàn bộ. Tiểu Tống này, cuộc họp hội nghị hôm nay cậu cũng nghe, các nhóm lãnh đạo thành phố cũng muốn làm theo mô hình của nhà máy dệt. Sau này cậu cũng phải chú ý nhiều đến khía cạnh này.”
Thư ký Tống gật đầu, đầu tiên anh phải biết được ai là người đã đề ra mô hình này.
….…
Trong công đoàn Tô Du được xem là người nhàn rỗi nhất. Mặc dù bản thân có trách nhiệm sắp xếp mọi việc, nhưng mà mọi việc trên cơ bản đều được giao hết cho cán bộ Điền đi làm.
Bây giờ cán bộ Điền tiếp tục thể hiện bản thân, Tô Du cảm thấy bản thân mình đã giúp người khác đạt được ước nguyện. Nên có cơ hội liền tự mình đi xem sách giáo khoa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play