Chủ tịch Tôn nghe vậy thì cảm thấy hứng thú: “Tạm thời chuyện lương thực là chuyện quan trọng nhất, còn có chuyện gì lớn hơn nữa sao?"
Tô Du tỏ vẻ nghiêm túc nói: "Nhà ở. Chủ tịch Tôn, ngài xem chỗ nhà máy thép nhiều phòng như vậy, công nhận của bọn họ sống tốt hơn công nhân của chúng ta. Nếu ngài có thể giải quyết được, thì là chuyện cực kỳ tốt."
Nghe nói tới nhà ở, chủ tịch Tôn bỗng chốc nghẹn ngào: "Tiểu Tô, tình trạng nhà máy chúng ta không thể so sánh với nhà máy lớn của người ta được. Mỗi năm bọn họ luyện thép sắt kiếm không ít tiền, chuyện xây nhà đối với một nhà máy nhỏ như chúng ta mà nói không đơn giản."
"Chủ tịch Tôn, đồng chí chủ tịch từng nói, chúng ta đã ra tay là ăn sung mặc sướng. Chúng ta không dựa vào cấp trên được, có thể dựa vào bản thân mà. Lần trước nghe thư ký Châu nói, có mấy người trong nhà máy bọn họ thà bỏ tiền ra xây nhà nhưng không tìm ra cách. Suy cho cùng bọn họ có tiền, không cần tiền của công nhân. Nhưng chúng ta có thể dùng tiền của công nhân mà."
"Đây không phải là bóc lột công nhân sao? Không được không được, Tiểu Tô, vấn đề này cô chưa thành thục lắm." Chủ tịch Tôn lắc đầu.
Tô Du mỉm cười nói: "Chủ tịch Tôn, đừng lo lắng, tôi đã nghe ngóng kỹ càng ở chỗ thư ký Châu, nếu cái gì tôi cũng không hiểu, thì cũng không nói những lời đó với ngài đâu. Ý của tôi là, chúng ta có thể tìm công nhân góp vốn xây nhà. Coi như là công xưởng mượn."
"Vậy còn trả thì sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play