Năm phút sau, Tô Du trực tiếp đến văn phòng chủ tịch Tôn để tập hợp với chủ tịch Tôn.
Chủ tịch Tôn suýt chút đã quên thời giờ. Thấy cô đi đến, ông ta mới nhớ ra phải lên đường. May nhờ thu dọn đồ đạc trước, vậy nên giờ chỉ cần đi thẳng là được, không cần vội vàng cuống quýt.
Ông ta vừa ra khỏi cửa, Tô Du liền đóng cửa lại, rồi sau đó đi theo sau.
Quan sát những chi tiết rất nhỏ ấy, chủ tịch Tôn thầm gật đầu.
Hai người vừa đi đến chỗ ban hậu cần, liền nhìn thấy cán bộ Điền mặt đỏ tía tai nói chuyện với chủ nhiệm Lưu, "Lát nữa đến mười giờ ba mươi phút chúng tôi sẽ cần dùng, tôi đã báo trước nửa tiếng rồi, sao vẫn bị chậm chứ? Bây giờ quản đốc Cao cần dùng xe rồi, chú sửa lại đi."
Chứng kiến tình huống này, Tô Du như mở cờ trong bụng, cảm thấy mình đúng là yêu cán bộ Điền muốn chết.
Chủ nhiệm Lưu bối rối nhìn bàn, thậm chí còn không muốn liếc mắt nhìn cán bộ Điền một cái. Bây giờ còn làm ầm ĩ gì nữa chứ, đã bảo được đặt trước rồi, ầm ĩ gì nữa. Ông ta đã viết đơn ra rồi, cũng không thể để đến lúc người ta đến đây không có xe đi, thế thì ông ta biết ăn nói thế nào?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play