Nhìn văn phòng và bàn làm việc đã được quét tước sạch sẽ cùng với trà nóng trên bàn, trong lòng chủ tịch Tôn vô cùng thoải mái.
Hơn nữa, tuy làm chủ tịch công đoàn, nhưng đây là lần đầu tiên ông ta được đối xử thế này.
Chủ tịch Tôn hơn bốn mươi tuổi mới nhậm chức chủ tịch công đoàn. Người đã sắp năm mươi tuổi, ít nhiều gì cũng có phần yêu thích địa vị của mình. Đương nhiên, ông ta yêu thích địa vị của mình là vì địa vị đó có thể mang đến quyền lợi.
Những việc nhỏ mà Tiểu Tô làm lúc này khiến ông ta cảm nhận được tầm quan trọng của quyền lợi, vì người ta phải coi ông ta là lãnh đạo thì mới chú ý từng hành động nhỏ nhặt của ông ta.
Trong lòng nghĩ thế, nhưng đương nhiên miệng không thể nói vậy, ông ta điềm đạm cười, "Tiểu Tô à, cô vất vả rồi. Thật ra bình thường cô không cần làm những chuyện này, tự tôi có thể làm được."
Tô Du nghiêm túc nói, "Không thể như thế được ạ. Bình thường chủ tịch Tôn là người phải làm những chuyện to lớn, sao có thể lãng phí thời gian vì những việc nhỏ này được. Đây vốn là trách nhiệm của người làm thư ký. Đúng rồi, chủ tịch Tôn, hôm nay mấy giờ ngài cần đi ra ngoài, tôi sẽ báo trước một tiếng với bên hậu cần. Để tránh trường hợp đến giờ thì quản đốc cần xe rồi lên xe đi trước, phía chúng ta hoàn toàn có thể hẹn trước."
Đây là thời kỳ vật tư thiếu thốn, công xưởng dệt may thuộc tỉnh lị lại có xe, tuy đó chỉ là một chiếc xe jeep tồi tàn đến nỗi không thể tồi tàn hơn, đã sắp trong tình trạng bị bỏ đi đến nơi nhưng nó vẫn là toàn bộ thể diện của công xưởng dệt may. Nếu lãnh đạo nào có thể sử dụng chiếc xe này đi ra ngoài thì sĩ diện phải biết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play