Tô Du ăn xong rồi, liền buông bát đũa, lúc này mới nói vào vấn đề chính, “Chị chuẩn bị phải thi vào đại học, đừng hỏi chị lý do vì sao, nhìn một đám các em đều không có triển vọng, chị không trông cậy vào chính mình, thì còn có thể trông cậy vào ai? Bố mẹ thân thích chúng ta cũng không có ai có gia thế lớn cả, hơn nữa cũng chưa từng lui tới với ai. Lưu Mai trong nhà cũng không cần nói tới, cũng là cùng gia cảnh nghèo nàn, nếu không tới nhà chúng ta đòi tiền thì cũng sẽ không phạm sai lầm rồi.”
Lưu Mai: “…….Chị, nhà của chúng ta không nghèo.” Anh với chị dâu đều là công nhân.
“Thế nào lại không nghèo, trên có người già, dưới có trẻ em, kể ra còn có mấy đứa con của chồng trước?”
“.……”
Tô Lâm đang định cười hả hê, chợt nghe chị cả nói, “Nhà chúng ta có tiểu Lâm cũng là con của chồng trước, cho nên nói hoàn cảnh nhà chúng ta vẫn được xem là không tệ lắm. Nhưng chúng ta không thể cứ mãi dậm chân tại chỗ được.”
Tô Lâm ngay lập tức ủy khuất mếu máo.
Tô Du nghiêm túc nhìn mọi người, “Hiện tại tuy rằng làm công nhân có thể kiếm được tiền, nhưng mà chị cảm thấy sau này sẽ không đủ. Mấy đứa đi nhìn xem căn tin chính quyền tỉnh mỗi ngày ăn cái gì, các em sẽ thấy được chênh lệch với chúng ta nhiều như thế nào. Vì vậy để hoàn thành nhiệm vụ to lớn của gia đình cũng như thay đổi địa vị xã hội một lần nữa, chị sẽ thi vào đại học. Chỉ cần chị thi đậu đại học, sau này có thể đi làm chỗ tốt hơn. Các em sau này…..” Cuối cùng không thấy năm ngón tay chị chỉ ra nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play